Tiêu đề: Trang Thơ Tuyền Linh Sun Nov 17, 2013 9:51 am
Nhớ ơn Thầy, Cô
Mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam Con xin dâng tặng lên ngàn đóa hoa Thầy, Cô thay mặt Mẹ, Cha Dạy con chữ nghĩa nết na ở đời Chúng con hạt chữ đong đầy Là nhờ công sức Cô, Thầy truyền ban Cô, Thầy là chuyến đò ngang Chở bao thế hệ lên đàng lập thân Trò này, trò nọ sang sông Kẻ quên người nhớ, Thầy không chút buồn Dù đời nắng gội mưa tuôn Vững tay chèo chống, tâm luôn tĩnh bền Thầy, Cô thắp lửa vào hồn Cho con kiến thức vun trồng tương lai Ơn này chẳng thể nào phai Chúng con mang suốt đường dài lập thân Bao nhiêu thế hệ xa gần Ươm từ viên phấn bảng đen của Thầy Chúng con trong phút này đây Làm sao quên được công dày Thầy, Cô Thầy, Cô là những ánh sao Soi đường dẫn lối đường vào ngày sau Lời Cô mật ngọt ca dao Lời Thầy định hướng lối nào con đi Lần trang ký ức khắc ghi Chúng con nhớ lại những gì Thầy khuyên Lời Thầy còn mới tinh nguyên Giọng Cô nhỏ nhẹ chẳng quên tí nào Chừ đây đã nửa đời người Còn nghe bụi phấn rơi rơi tóc Thầy Bảng đen phấn trắng còn đây Tiếng ê a nhỏ bám đầy áo Cô Lòng con cảm thấy xôn xao Ước chi sống lại ngày nào tuổi thơ ! Bây giờ cho đến bao giờ Làm sao tìm lại giấc mơ Thiên Đàng ?
Tuyền Linh
tuyenlinh47 Thành viên mới
Tổng số bài gửi : 42 Join date : 21/07/2013
Tiêu đề: Re: Trang Thơ Tuyền Linh Sun Nov 17, 2013 9:52 am
Nhớ Thầy
Có lẽ bây giờ Thầy đã quên con Bởi thời gian dịch xê khiến tuổi trời chìm nổi Học trò quá đông, Thầy làm sao nhớ xuể Qua sông rồi, mấy ai nhớ đến bến đò ?
Riêng con đây, luôn vẫn nhớ đến Thầy Với mái tóc hoa râm hòa cùng bụi phấn Vẫn tròng kính trắng, sáng ngời trên bục giảng Và giọng Thầy trầm ấm thân quen Sóng gió cuộc đời đọng lại những nếp nhăn Con nhìn trán Thầy mà lòng mình se lại Những phấn trắng bảng đen, những hy sinh thầm lặng Thầy vun trồng bao thế hệ mai sau Thầy để lại cho con những nghĩa nặng tình sâu Công lao ấy bao giờ con quên được ? Dẫu cơm áo gạo tiền bắt con xuôi ngược Lòng vẫn luôn canh cánh nghĩa ơn Thầy Và…hôm nay trong giây phút nầy đây Dòng ký ức quay về trong tâm tưởng Ngày mới đến Trường, con chưa định hướng Thầy dìu dắt con từng bước vào đời Những bảo ban của Thầy, con nhớ quá Thầy ơi ! Ân truyền thụ minh tâm khắc trí Thuở học trò chẳng bao giờ suy nghĩ Mầm tương lai từ hạt giống Thầy ươm Đến bây giờ mới thấy nghĩa sâu thâm Ơn Thầy, Cô chẳng bao giờ cùng tận Nhờ vào ai mà công thành danh toại Nhờ vào ai con định hướng được đường đời Chỉ có Thầy, và chỉ có Thầy thôi Thầy gieo hạt mà chúng con hái trái Ôi, công lao Thầy to như trời bể Lòng chúng con hạn hẹp tựa ao tù Biết bao năm Thầy lèo lái con đò Khách sang sông, có bao giờ nhớ bến Còn gì phũ phàng trên đời nầy hơn thế Con xót xa khi nghĩ đến Thầy ơi ! Mấy chục năm rồi, không biết Thầy còn vui Như khi dìu dắt chúng con dưới mái Trường xưa cũ ? Ngày xa Thầy con vẫn luôn tự nhủ Phải có ngày về thăm Thầy cũ Trường xưa Vậy mà đời luôn sóng gió đẩy đưa Chưa có dịp về thăm Thầy thăm Lớp Kính thưa Thầy, điều nầy con ghi nhớ Để khi về thăm, tạ lỗi cùng Thầy Trái tim con vẫn gõ nhịp mãi đây Hình bóng Thầy chẳng bao giờ phai nhạt
Tuyền Linh
tuyenlinh47 Thành viên mới
Tổng số bài gửi : 42 Join date : 21/07/2013
Tiêu đề: Re: Trang Thơ Tuyền Linh Tue Nov 26, 2013 10:24 am
Tàn Thu
Thu đã tàn…lá úa ngập hồn ta Hạnh phúc vẫn mong manh hơn tơ lụa Ngọn gió thoảng vờn quanh hương đọng lại Chút tình hờ mờ mịt xót xa thay !
Liễu rũ tơ vương mơ mộng từng ngày Bàn tay nhỏ vun hoài không đủ ấm Hạnh phúc nào về những đêm độc ẩm Nghe yêu thương cuộn xé nát tim gan
Gối chiếc, chăn đơn, nguyệt lạnh tình trường Hơn nửa đời thuyền bập bềnh chìm nổi Một tiếng”yêu”chẳng tìm đâu ra được Nói chi đường ước hẹn đến trăm năm
Giấu niềm đau trong ruột rối tơ tằm Cười xởi lởi ngõ hầu che thiên hạ Để sau đó trong đêm thâu nguyệt lặn Hồn lại về thổn thức dưới sương khuya
Từng giọt buồn rơi rụng suốt năm canh Hễ chợp mắt thì bóng Người hiện đến Những nẻo hẹn trông mập mờ huyền ảo Đường vào yêu xa lắc tận chân mây
Thu đã tàn…lòng úa với cỏ cây Nghe thể xác nhập hồn trên sa mạc Nghe hơi thở yếu dần cơn chết khát Mộng trăm năm gục ngã dưới chân Người
Thôi cũng đành một số phận Người ơi ! ! !
Tuyền Linh
tuyenlinh47 Thành viên mới
Tổng số bài gửi : 42 Join date : 21/07/2013
Tiêu đề: Re: Trang Thơ Tuyền Linh Tue Nov 26, 2013 10:25 am
Đông Về
Đông về mãi tận non xanh Sáng nay thức dậy thấy cành trơ phơi Con chim bay lượn trên trời Cũng chao đảo cánh muốn rơi lộn vòng
Đông về nhuộm trắng đầu non Sương sa tuyết phủ cõi hồn ngẩn ngơ Bây giờ cho đến bao giờ Chữ duyên chữ nợ thôi mờ mắt trông ?
Đông về tuyết chắn nối vòng Rồi tan như chuyện có không nhân tình Tại sao bóng chẳng theo hình Để cho ai mãi khóc tình Tố Như ? (*)
Đông về gió thổi mây đưa Ôi, sao thương quá giọt mưa trong lòng ! Rơi hoài vào chốn hư không Hỏi còn gì nữa trên nhân thế nầy ?
Đông về nhạn lạc xa bầy Hỡi ơi, nhân ảnh mây bay cuối trời ! Trăm năm người mãi xa người Nhìn cơn bấc thổi, khóc cười với ai ?
Tuyền Linh
(*) Tân khoa Nguyễn Tố Như và nàng Cầm
tuyenlinh47 Thành viên mới
Tổng số bài gửi : 42 Join date : 21/07/2013
Tiêu đề: Re: Trang Thơ Tuyền Linh Tue Nov 26, 2013 10:25 am
Quê Tôi, và…Tôi
Tôi dân mũi tẹt da vàng Chỗ nào nắng gió là làng quệ tôi Đất cày sỏi đá tím môi Quanh năm bão lụt nổi trôi phận người Cố nín khóc, ráng gượng cười Cho câu thơ được thảnh thơi vui đùa Dù ngày hai buổi sớm trưa Chén cơm bát cháo mãi chua chát tình Nhạc, thơ là vị cứu tinh Giúp quên thế sự nhục, vinh cuộc đời Quê tôi mãi tận mù khơi Ngũ Hành Sơn đứng giữa trời trơ gan Nhìn xa là phố Hội An Nhìn gần xanh thẳm sông Hàn mộng mơ Ai quên được tiếng ầu ơ Lời ru của Mẹ ngày thơ ấu nào ? Ca dao xứ Quảng vút cao Quê hương tôi đó, ngấm vào thịt da Bên tê là núi Sơn Trà Ôm eo bãi biển Tiên Sa rất tình Bên ni Trường Phan Châu Trinh Nơi tôi nhỏ giọt lệ tình đầu tiên Cái thời trai mới lớn lên Yêu thầm nhớ trộm một em để thờ Yêu đắm đuối…yêu vật vờ… Mà đâu dám ngỏ một lời cho cam Ngày đêm bóp trái tim non Nhặt cành hoa phượng mà lòng xót xa Ngày qua…rồi lại tháng qua… Chung trường chung lối vẫn xa nghìn trùng Đời người được mấy mùa xuân Đời tôi dám được một lần hé môi Vẫn là một trái tim côi Cõng câu thơ tới giữa giờ ra chơi Cõng đi cõng lại bồi hồi Ngập ngừng cửa lớp để rồi lại đi Câu thơ đã nói những gì Mà sao tôi ngại mỗi khi gặp nàng Chỉ là nét chữ ngoằn ngòeo Tỏ tình vụng dại lớn theo tháng ngày Tình tôi thoắt vơi thoắt đầy Mỗi lần hè đến chia tay về nhà Biết còn được mấy mùa hoa Khắc tên lên gốc phượng già mà mơ Tôi về cất giữ câu thơ Đợi mùa thu tới chực chờ lại đưa
Tựu trường áo lụa thu xưa ? Ngậm ngùi nhặt cánh hoa phai phượng hồng
tôi về lật bóng hoàng hôn tìm em như thể tìm hồn tuổi hoa qua sông nhớ tiếng gọi đò mấy mươi năm vẫn cứ vờ vật đau
tôi về tìm lại Trân Châu bới trong tiềm thức tình đầu đời trôi Cổ Viện Chàm(*) đã ngã màu về đâu em hỡi bể dâu đổi đời !
tôi về ôm lấy khoảng trời hỏi mây hỏi gió, nhắn lời cố nhân gốc già phượng vĩ trên sân vẫn còn nhỏ giọt lệ thầm đơn phương
tôi về đứng giữa sân trường nghe con ve nhỏ thân thương gọi hè níu thời gian để lắng nghe guốc ai gõ nhịp mà se sắt lòng
tôi về cõng phận long đong hóa thân cỏ dại nằm hong sân trường im nghe từng bước yêu thương tiếng thời gian gọi nghe chừng xa xăm
tôi về tìm cuộc trăm năm cây đa bến cũ khuất tầm nhân gian câu thơ chừ đã lỡ làng nghe trong tiền kiếp võ vàng tiếng xưa
tuyền linh 16.6.2012
(*) Viện lưu trữ tượng cổ Chiêm Thành Đà Nẵng.
tuyenlinh47 Thành viên mới
Tổng số bài gửi : 42 Join date : 21/07/2013
Tiêu đề: Re: Trang Thơ Tuyền Linh Thu Jan 16, 2014 8:48 am
Tình Gần
Từ độ Âm, Dương cách biệt Ta về thắp nến trong tim Tiên Sa (*) sóng gào biển khóc Làm sao vơi được nỗi niềm !
Cứ ngỡ trời chia đôi ngã Tơ chùng phím lạc cung ngân Thân em trở về cát bụi Mà sao vẫn thấy thật gần
Dưới đó mấy mùa mưa nắng Trên nầy gió thổi quanh ta Có phải hồn em theo gió ? Mà nghe phảng phất hương hoa
Ta muốn ôm chầm lấy gió Sợ làm tan vỡ đường hoa Em ơi, biết chăng ngày đó Chừ đây lệ vẫn chan hòa…
Những tưởng một lần tử biệt Trăm năm tình sẽ phôi pha Mười sáu (**) trời tròn bóng nguyệt Hồn em trong xác thân ta
Nhớ em, ta tìm bóng nguyệt Nhớ ta, em lướt hương hoa ? Âm, Dương đâu còn cách biệt Tình gần, ai bảo tình xa ?
Tuyền Linh
(*) Bãi biển Tiên Sa Đà Nẵng, nơi xảy ra biến cố 1975 (**) Ngày 16 tháng 2 năm Ât Mão(1975) là ngày hiền thê Chết giữa biển Tiên Sa Đà Nẵng.
tuyenlinh47 Thành viên mới
Tổng số bài gửi : 42 Join date : 21/07/2013
Tiêu đề: Re: Trang Thơ Tuyền Linh Thu Jan 16, 2014 8:49 am
Sầu Đông
nén nhang cho hiền thê
Lặng nhìn cây lá tả tơi Sương đan tuyết chắn khung trời quạnh hiu Lòng ta cám cảnh tiêu điều Nửa thương phận bạc, nửa ngùi trời mây
Gió về đâu, lạnh thấm đầy Hồn tương tư cũng bủa vây bến tình Dường như ai xé con tim Lạnh hương án cũ, vỡ bình hoa xưa
Nhớ thương nói mấy cho vừa Sầu theo đáy huyệt vẫn chưa hết sầu Trời Đông tan tác một màu Hồn bay lãng đãng biết đâu bến bờ
Tử sinh là chuyện của trời Mà sao giọt lệ không chờ bỗng sa Em về cõi ấy Ta bà Sáu đường ba nẻo đã là phận cam
Ta ngồi đối diện mùa Đông Chín phương trời cũng vô thường quanh ta Ngậm ngùi giọt lệ xót xa Trăm cơn bấc lạnh lùa qua phiên buồn
Tuyền Linh
tuyenlinh47 Thành viên mới
Tổng số bài gửi : 42 Join date : 21/07/2013
Tiêu đề: Re: Trang Thơ Tuyền Linh Sat Feb 15, 2014 4:46 pm
Một Thoáng Valentine
Biết lấy gì tặng em đây ? Một căn nhà nhỏ chứa đầy buồn đau Ra vô cũng chỉ một thân Sáng, trưa, chiều, tối dỗ dành cơn mơ
Từ thuyền lạc bến xa bờ Ấp yêu còn lại vần thơ tự tình Đời buồn thơ cũng lênh đênh Bập bềnh sóng nước soi tìm dáng xưa
Nhạc lòng rợn khúc âm ba Nghe ra tình cũng trôi xa mấy trùng Chừ ngồi góp nhặt tơ hồng Tặng em một sợi, biết lòng em vui ?
Lỡ mai tơ đứt…ngậm ngùi… Thì xin em chớ phiền tôi, tặng nhầm ! Đời tôi đâu có trăm năm Chắc khi nhắm mắt yên nằm, cũng không
Tuyền Linh
tuyenlinh47 Thành viên mới
Tổng số bài gửi : 42 Join date : 21/07/2013
Tiêu đề: Re: Trang Thơ Tuyền Linh Thu Mar 20, 2014 9:59 am
Vàng son ký ức
Ơi Đà Nẵng, những ngày xưa tháng cũ Ta về đây tìm lại sắc hương mùa Những hạ buồn, những nhung nhớ chiều thu Những vụng dại của một thời cắp sách
Ôi nhớ quá ! ta nhớ từng ngõ ngách Từng con đường, từng góc phố yêu thương Nhớ buổi trưa oi bức trống tan trường Nhớ chiều tím âm thầm theo gót ngọc
Nhớ con đường trở mình nghe đau nhức Nhớ tiếng khua đôi guốc mộc hững hờ Bao nỗi niềm chỉ biết gởi vào thơ Đường chung bước mà lòng sao xa vắng
Trưng Nữ Vương, con đường tình im ắng Ghi dấu bao hoài cảm thuở sách đèn Những sớm mai hớn hở đợi tình lên Những chiều sẫm âm thầm nghe rưng rức
Ơi Đà Nẵng, ta về đây đánh thức Kỷ niệm buồn nhuộm tím tuổi hoa niên Những nỗi niềm dù không thể đặt tên Nhưng in đậm trong hồn ta suốt kiếp
Sân trường cũ đang nằm im thiêm thiếp Mùa hạ về vẫn đây đó tiếng ve Réo gọi nhau trong kẽ lá trưa hè Thoảng đâu đó tiếng thời gian trở giấc
Ta đứng giữa sân trường loang bóng nắng Nghe thời gian luồn chảy trong tim mình Thấy nẻo đời ẩn hiện những bước đi Sao thương quá một thời ta đuổi bóng
Em về đâu, hỡi Thiên Thần áo trắng Mà dư hương còn phảng phất quanh trường Gốc phượng già rêu phủ thấy mà thương Hoa phượng nở vẫn còn nguyên sắc nhớ
Con tim nhỏ mà nỗi niềm quá lớn Gởi về đâu trong muôn vạn ngã đời Lời tình buồn qua sương khói tơ trời Em nhận được xin dành làm kỷ niệm
Những dại khờ, những vụng về câm nín Thuở sách đèn còn in dấu thời gian Hôm nay đây về đứng giữa sân trường Nghe mạch máu xốn xang bao hồi ức
Phan Châu Trinh, mái trường xưa chuẩn mực Chứng cho con lời tâm nguyện chân tình Rằng cuộc đời dù có phải điêu linh Thời đuổi bóng vẫn vàng son ký ức